Du học sinh sửa soạn đón tết nơi xa xứ |
Mùa Tết đầu tiên xa nhà, tôi quyết định làm một chuyến du hành xuống miền Nam nước Pháp với mục đích thăm một số bạn bè Việt ở Toulouse.
Rút cuộc thì nơi đông người đồng hương, với nhiều hoạt động chuẩn bị
Tết sôi nổi lại không phải là nơi mang đến cho tôi cảm giác ấm áp của sự
sum họp.
Cũng may là trên chuyến
đi đó tôi đã tạt ngang qua nhà hai người cô người Pháp. Những tình cảm
nơi căn nhà của cô Françoise, chú Jean-Pierre và chú chó nhỏ đã mang lại
cho tôi tình cảm gia đình thực sự. Ở nhà cô Simone, tôi lại được chia
nhau cái bánh chưng mua ở chợ châu Á với những anh em họ. Dù không nói
được tiếng Việt nhưng Amélie đã đến vỗ vai an ủi khi thấy tôi khóc nấc
lúc nhận cuộc gọi đêm giao thừa từ Việt Nam. Tết, chính là khi những tình cảm gia đình được nhân lên, thể hiện qua từng sự quan tâm nhỏ nhất.
Cũng trong năm
đó, tôi được Sylvie mời tham dự một bữa ăn Tết cổ truyền do những Việt
kiều lâu năm tổ chức. Những món ăn không thực sự thuần Việt và những câu
chuyện trò không nhiều tiếng Việt không vì thế mà khiến cảm xúc trong
tôi về Tết bị vơi bớt.
Còn nhớ tôi đã được
người “hàng xóm” ngồi cạnh, vốn là một lính Pháp tham gia trận Điện Biên
Phủ năm nào, nhiệt tình kể chuyện. Ông nói dù đã cầm súng chiến đấu ở
Việt Nam,
nhưng những cảm tình của ông dành cho Đất nước đó vẫn còn nguyên, rằng
“vẻ đẹp của Vịnh Hạ Long sau này tôi không có dịp thưởng ngoạn một lần
nào khác nữa, trong đời”.
Đó cũng là lần đầu tiên
tôi được chứng kiến một “tiết mục” đám cưới truyền thống mừng ngày lễ
Tết. Khỏi nói, dân Pháp hôm đó ai cũng đứng lên vỗ tay rần rần vì được
tận hưởng niềm vui 2 trong 1 trong ngày lễ không-phải-của-họ.
Cái Tết năm thứ 2, tôi
cùng anh bạn trai tổ chức một mâm cỗ giao thừa trong căn phòng kí túc xá
9m2. François là vị khách được bọn tôi mời đến tham dự bữa ăn 30 Tết
đó. Dù tròn mắt ngạc nhiên với những tập tục kỳ lạ (vái lạy, thắp hương,
đốt giấy tiền vàng mã) nhưng François đã rất cảm kích với buổi ăn ngày
hôm đó.
Anh chàng gốc Lyon lóng
ngóng ngày nào giờ có lẽ là một trong những người hiểu rõ về phong tục
Việt Nam nhất ở trường, vì hiện tại bọn chúng tôi đang chia nhau một căn
hộ và ngày ngày François vẫn bị “tra tấn” với mùi nước mắm nồng nặc.
Tết năm đó với tôi là cái Tết của sự gắn bó giữa tình bạn xuyên biên
giới.
Nhiều lần đón Tết xa
quê, nhưng mỗi cái Tết lại mang đến cho tôi nhiều chiêm nghiệm mới mẻ về
ý nghĩa thực sự của ngày Tết. Khi yêu thương và quan tâm được sẻ chia,
tức là Tết đã ở trong lòng rồi.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét